Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2016

chuyện từ thiện

1.
Trường hợp đang nóng là MC Phan Anh.
Điều không tin mang tính tích cực nhất của tôi với bạn ấy là, Phan Anh không (dám) tư túi trong thời điểm này.
Tôi cũng không tin vào thuyết âm mưu, có một nhóm hải ngoại dùng tiền để xây dựng hình ảnh cho "thủ tướng" Phan Anh. Xin lỗi các bạn, có mười mấy ngàn cho một hội Xuân người Việt, dân hải ngoại còn cãi nhau như mổ bò. Việt Tân cũng ko có nổi 100 ngàn cho PA đâu, vả lại, não các trùm Việt tân hiện nay không nghĩ "xa" được đến thế.
Nói cho hết, tôi chẳng tin gì sất vào TẤT CẢ CÁC CON SỐ do chính facebooker PA công bố.
Phán đoán của tôi, PA tin vào lời hứa của một hai đại gia nào đó và vội vã cộng dồn số tiền-hứa kia vào tiền quyên góp được thật. (Người đó là ai, h này ai cũng biết là ai).
Và thời điểm này, bạn ấy "cuống". Giữa công khai trả lời những thắc mắc hết sức hợp lý của các nhà hảo tâm và block họ, PA đã chọn cách làm thiếu đàng hoàng và thiếu minh bạch nhất.
2.
Các nhóm như Áo ấm biên cương, Vì ta cần nhau...đều có một hai người, lụi hụi bỏ tiền túi đi tiền trạm, khảo sát địa phương cần cụ thể gì rồi về mới phát động quyên góp.
Cẩn thận thế nhưng ko phải ko có chuyện. Nhóm xây cho các cháu được lớp học khang trang ấm áp, quay đi địa phương lấy lại làm...nhà văn hóa, ngậm bồ hòn làm ngọt chứ biết sao giờ. Chỗ khác, chạy vạy xin xỏ được tiền xong địa phương phím lại, (nghe đâu) năm sau có kinh phí làm trường, nếu có thiện nguyện xây, huyện cắt mất kinh phí. Biết giải trình thế nào với các mạnh thường quân, bởi khi xin tiền là xây trường trên thực tế lại chi dụng vào việc khác...
3.
Các ông các bà thuộc các Viện khoa học xã hội, Viện của chính bộ Lao xã, sao không thấy công bố một đề tài khoa học về từ thiện nhỉ.
Chí ít, sau đợt quyên góp bão lũ Hà Tĩnh, Quảng Bình vừa qua, Bộ Lao xã cũng làm cái tổng kết xem, khả năng huy động nguồn lực xã hội khi có thiên tai là bao nhiêu ? Hiệu quả tức thì và cụ thể của việc cứu trợ tự phát ấy đến đâu? Những tác động tích-tiêu cực đến địa phương của việc từ thiện? Phần việc cụ thể nào kêu gọi xã hội trợ giúp vì nhà nước không đủ sức...
Chỉ có dăm vài xã, khó gì ko thống kê được những điều ấy. Thậm chí làm được tất ở 63 huyện nghèo nhất nước.
Đầu tiên, nó giúp chỉ dẫn cho các nhóm hay cá nhân làm thiện nguyện sử dụng lòng trắc ẩn một cách thiết thực nhất, thứ nữa ngăn ngừa được những hành vi trục lợi-mỡ để miệng mèo, đẩy người đáng lẽ tốt vào thế gian tham.
Nó, cái bản nghiên cứu khoa học ấy, còn là một cách cách giữ gìn, bảo vệ những người tử tế.

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2016

NẾU TÔI LÀ BỘ TRƯỞNG 4T...

1.
Sự sa đọa lớn nhất về văn hóa và đạo đức xã hội trong 20 năm gần đây, chính là truyền thông.
TW khóa truớc đã để hẳn một kì "phục hồi nhân phẩm" ngành này, nhưng vô tác dụng.
Phạt tiền, tước thẻ nhà báo và cách chức, thuyên chuyển Tổng biên tập là 3 hình thức mà cơ quan quản lý nhà nước ráo riết áp dụng thời gian gần đây.
Tôi cho rằng, đây là những biện pháp diệt cỏ từ ngọn.
2.
2 áp lực lớn nhất với TBT là tiền và khuynh huớng nội dung báo, nó có quan hệ hữu cơ và KHÓ LƯỜNG ĐOÁN.
Lường đoán bao gồm những gì, tôi xếp theo thứ tự khó dần:
Có ăn khách không?
Có phạm "kị húy" gì ko? Kị húy bao gồm luật pháp, các chỉ đạo cả chính thức lẫn lệnh miệng của tuyên giáo và, các quan hệ khác tùy từng đề tài.
Các khả năng gây hệ lụy xấu hay bị hiệu ứng ngược.
3.
Điều kiện bổ nhiệm TBT hiện nay, danh chính 50% thuộc về phẩm chất chính trị nhưng trên thực tế tôi thấy là 100%. Đó là: đảng viên và cao cấp chính trị. 2 tiêu chuẩn về nghề 3 năm làm báo và bằng đại học chuyên ngành, đều đã BỊ BỎ QUA.

4.
Tổng biên tập phải là nguời thực hiện đuợc cả 3 điều ở mục 2. Và muốn vậy, phải có KINH NGHIỆM. Điều kiện bổ nhiệm TBT phải có 3 năm làm nghề là khoa hoc và rất cần thiết.
Căn nguyên (nhỏ nhất) của việc hỗn loạn thông tin là từ các TBT không có kinh nghiệm làm báo mà ra. Phẩm chất chính trị thông qua cái bằng cao cấp Nguyễn Văn Cừ, Nguyễn Ái Quốc không thể cứu vãn hay bố khuyết được bất cứ mảy may gì cho sự THIẾU kinh nghiệm nghề này.
Thiếu kinh nghiệm nên ko làm chủ đc thông tin, hoặc bị lũng đoạn bởi cấp dưới... chứ ko phải cố tình chống đối cơ quan quản lý. Họ "ngoan"
Với tốc độ thay TBT hiện nay, khả năng dốt dần đều là cực cao. Và đây là lý do vì sao tôi nhận định án kỉ luật dạng này là diệt cỏ từ ngọn.
5.
Căn nguyên lớn nhất, ko phải ở những TBT lớ ngớ nghề và lớt phớt trách nhiệm, mà ở những con cáo đã thành tinh.
Nguời trong nghề, có lẽ đều rành rẽ số tiền khổng lồ trong tài khoản một nữ nhà báo hay các phi vụ làm ăn của một phó tổng. Tôi rất ko tin rằng, lãnh đạo đơn vị ấy không biết hay không liên quan.
Loại "cỏ" này, ngọn cắt cũng còn khó.
Bị tước thẻ, chỉ toàn lũ cáo ăn vặt ăn bẩn.

6.
Có một nơi đổ vấy rất tốt cho sự lở loét của báo chí: tuyên giáo.
Do bị cấm đoán những vấn đề nhạy cảm nên báo chí phải bẻ theo hướng cướp giết hiếp...
Toàn dân mạng đều có niềm tin rằng báo chí bị bóp nghẹt bởi tuyên giáo. 

Người to mồm lớn họng nhất, kì thực chưa một lần ngồi nghe tgiáo nói.
Tôi, Beo Hồng, với thâm niên họp giao ban tuyên giáo và với kinh nghiệm bỏ nghề 5 năm chưa bị cũ, tôi nói thế này: TUYÊN GIÁO ĐÚNG trong hầu hết các chỉ đạo.
Ví dụ gần nhất, Formosa.
Nếu nguời làm báo có ý thức công dân và có trách nhiệm xã hội, tự biết điểm dừng tới đâu là đấu tranh bảo vệ môi trường và tới đâu là kích động bạo loạn.
Nếu nhà báo có đủ những phẩm chất ấy, tgiáo thất nghiệp.
Từ góc độ ngoài nuớc nhìn về, tôi thấy thiệt hại môi truờng sống nhỏ hơn rất nhiều lần thiệt hại của môi truờng đầu tư và ổn định XH, vì sự thổi phồng quá đáng của báo chí. Và, sự can thiệp của tgiáo vụ này quá chậm và yếu là đằng khác. (chắc tại sức khoẻ trưởng ban).

7.
Ông Tuấn là BT hứng đủ rác tồn đọng 20 năm nay của bộ này, tính cả mồ ma Văn hoá Thông tin. Sui cho ông, rác, lại đến thời điểm bốc mùi.
Kinh phí nhà nuớc cấp vào hàng thấp nhất.
Trách nhiệm xã hội nặng nhất so với tất cả các bộ khác vì liên quan đến 2 lĩnh vực thiết thân của toàn dân.
Tôi ko am hiểu mảng viễn thông. Chỉ biết rằng ông anh cả sau vài lần tách nhập nay thành chú lùn ko còn mấy khả năng chiếm lại thị phần nội địa.

Tôi được biết ông Tuấn rất sạch. Ông đã xuống tay rất mạnh sau 6 tháng nhậm chức. Ở thời điểm này, tôi tin rằng chưa (not không) anh Ba anh Tư nào dại dột lộ diện can thiệp cho đệ- tử- cáo- tinh của họ...
Như thế, kết hợp cả cáo tinh và cáo do dốt mà hư, trật tự ông thiết lập được hiện nay không bền vững.
8.
Tôi đọc cẩn thận bản quy hoạch báo chí mới nhất năm ngoái và đánh giá rất tốt về góc độ quản lý nhà nước. Nó "lôi" được cơ quan chủ quản báo đồng chịu trách nhiệm với 4T.
Phía người đọc cũng được lợi khi sản phẩm đa dạng đa sắc hơn cảnh trăm tờ như một hiện nay.
Cuối cùng, chính báo chí xác định phân khúc rõ ràng, khả năng tăng doanh thu là khả thi, áp lực cạnh tranh thông tin chắc chắn giảm bớt.
Không tổ chức thực hiện nhanh và quyết liệt quy hoạch này, hết nhiệm kì ông Tuấn vẫn chỉ mãi chạy theo sau, đuổi bắt những con cáo cắp vặt.
Việc cần kíp thứ nhì, phải xây dựng ngay bộ quy tắc ứng xử của nhà báo với mạng XH. Cứ copy nguyên văn của BBC, CNN hay Washington Post...nếu ngần ngại phản ứng cho rằng ta bóp nghẹt tự do ngôn luận.
Lâu dài hơn, xây dựng lại toàn bộ giáo trình cho các trường báo chí.
Trước khi học cầm máy quay học gõ bàn phím, hãy dạy chúng làm người nhân hậu, đừng ép chúng thành hồng vệ binh với những sản phẩm sặc mùi tử khí giữa thời bình.
9.
Báo chí ko phải là quả của một cái cây. Báo chí là cái cây.
Tôi đặt rất nhiều kì vọng vào ông Tuấn, như một người trồng cây.



Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2016

TỰ CHUYỂN HÓA

1.
Chiến tranh Việt nam là cuộc "đánh nhau" cuối cùng vì Ý THỨC HỆ, trên phạm vi toàn thế giới.
Khảo sát trên mạng Tiwtter cùng thời điểm, người TQ post 40 triệu stt và VN 500 ngàn thì người Việt bàn về cộng sản-phi cộng sản gấp chẵn 10 lần người Hoa. (các con số được làm tròn).
Mạo muội mà kết luận rằng, có lẽ Việt là quốc gia hiếm hoi duy nhất còn đau đáu về Ý THỨC HỆ. Cho dù, chiến tranh qua đi gần nửa thế kỉ và, thể chế xã hội hiện hành không còn bóng dáng gì của Marxism, cả thực tế lẫn lý thuyết.
Kì lạ, cực kì kì lạ là, sự đau đáu ấy không nằm ở đầu não cầm quyền, mà ở...dân chúng. Đặc biệt ở kiểu bào hải ngoại.
2.

Đối ngoại.
Cú bắt tay của Mã với Phi đồng ý cùng Trung Quốc giải quyết vấn đề biển Đông đẩy VN vào thế, quốc gia duy nhất có liên quan và quốc gia cuối cùng trong Asean, chống lại Trung Quốc.
Sau đây, bất kể Trump hay Clinton làm TT, chính sách ngoại giao Mỹ cũng thay đổi theo huớng bất lợi hơn cho VN. Vì "cái thế" nói trên khiến chúng ta KHÔNG CÒN GÌ để mặc cả với Mỹ.
Chúng ta bội bạc với nguời Nga lâu rồi.
Việc xoay trục sang Ấn, vừa muộn vừa quá chậm.
Nội địa.
Điểm sáng tốt nhất là...nợ công tăng. Chẳng ai tinh tuờng bằng chủ nợ, nó còn cho vay tức cơ hội "sinh lãi" còn tốt, khả năng phá sản gần như ko thể.
An ninh trong vòng kiểm soát, giải quyết các vụ biểu tình, xung đột lớn rất nhanh và tận gốc.
Điểm tối nhất là các doanh nghiệp lớn - xương sống của nền kinh tế- đều trong tình trạng cực kì tệ hại.
Điểm tối thứ nhì là mất kiểm soát với truyền thông.
3.

Đảng đang bước vào giai đoạn chỉnh huấn thứ hai, tính từ năm 1954.
Không thể không dự đoán rằng, việc công bố rầm rộ án kỉ luật đảng và sắp tới đây là chính quyền, với ông Vũ Huy Hoàng, để chuẩn bị cho bước cuối cùng là khởi tố.
Một cái án vô tiền khoáng hậu, bất chấp cả luật pháp lẫn logic: tước bỏ những thứ người ta không (còn) sở hữu.
Trước đó một bước, là Trịnh Xuân Thanh, tôi từng viết kĩ, không nhắc lại nữa.
Từ điểm khởi đầu đậm tính dân túy và duy ý chí này, soi vào 27 biểu hiện "tự chuyển hóa" mà HN TW 4 vừa kết luận, sẽ thấy kết-hậu quả gì, bên cạnh việc biến toàn bộ (nhấn mạnh TOÀN BỘ) đảng viên thành những tù nhân dự bị, như hiện đang.

4.
Tôi ko xếp vụ Formosa là vấn đề lớn, đáng quan tâm. Cái gì mang tiền giải quyết ổn thì hiệu quả lâu dài xã hội thu về chỉ là tiền...lẻ.
Stt 2 tôi viết về những vấn nạn sự vụ truớc mắt. Stt này là vấn nạn khuynh hướng lâu dài: Đảng cộng sản đang BẾ TẮC VỀ TƯ TUỞNG.
Gần 30 năm nay, chúng ta đã và đang quay về vạch xuất phát đúng quy luật, trên hành trình xây dựng mô hình xã hội theo Marx. Không đi tắt đón đầu nữa.
Chúng ta đi nhanh đến độ, về cơ bản hiện chỉ còn đất đai là sở hữu toàn dân.
Trong khi đó, đảng vẫn bám chặt tôn chỉ từ Chính cương 1930, tức đảng của giai cấp cần lao.
Nói dân dã, tôn chỉ đó là, thằng-làm-công ăn lương ông chủ nhưng lãnh đạo ông chủ. Chéo ngoe bất cập (nhật) này là gốc rễ dẫn đến, các ông chủ hối lộ thằng-làm-công. Họ làm gì có vũ khí công chính nào để tự vệ và tồn tại.
Bởi là đảng duy nhất. Lại lãnh đạo TOÀN DIỆN. (Đứng trên cả luật pháp mà vụ ông Vũ Huy Hoàng là ví dụ điển hình.)
Khi thằng-làm-công "trấn lột" tới chính những nguời làm công, thì đảng giật mình...chỉnh huấn.
Làm trong sạch bằng cách các đồng chí trong đảng tự truy sát nhau là DUY Ý CHÍ và PHI NHÂN. Mối liên kết bằng lợi ích vật chất, chặt dăm vài sợi dây không thể động nổi nguyên khu rừng. Thậm chí tác dụng nguợc, chỉ khiến chúng gia cố mối liên kết tinh vi và chặt chẽ hơn.
Không dám nhìn thắng vào sự thật ấy mà dân túy bằng hình thức cạo râu ria ...cho đẹp, chỉ khiến đảng hiện nay đi vào hầm cụt.

5.
Nếu bạn nghĩ rằng truyền thông phụng sự cho đại chúng, bạn là trẻ con.
Ở bất cứ thể chế xã hội nào, truyền thông cũng phục vụ cho một ông chủ. Tay nghề cao cuờng, che thân phận khéo và kĩ. Đầy tớ tầm Thanh niên, Tuổi trẻ...luớt cái tít báo cũng chỉ ra.
Cựu (chưa bị cách) BT Lê Doãn Hợp từng nói với tôi thế này:" Tuổi trẻ của nhiều "anh" lắm.". 
Nhưng "nhiều anh" chưa phải là vấn nạn, vì nó chỉ tập trung ở dăm vài đơn vị báo có máu mặt.
Việc báo chí câu kết doanh nghiệp "làm đủ trò" có từ hàng chục năm nay, có những vụ gây thiệt hại không thua gì thạch tín trong nuớc mắm vừa qua.
Cuớp giết hiếp ngập ngụa mặt báo. Ko thể ko chỉ đích danh, báo chí góp phần làm băng hoại đạo đức xã hội, tha hoá những giá trị rất có giá trị của truyền thống.
Cao hơn buớc nữa, báo chí đang làm hồng vệ binh, cả vô tư lẫn chủ ý, cho cuộc phục hồi nhân phẩm đảng 2016, khởi xuớng là ông TBT dân gian đặt cho biệt danh không thể thông minh hơn: LÚ.
Trên cái nền như thế, báo chí KHÔNG PHẢI là tiếng nói của quảng đại quần chúng.
Tôi chưa tìm thấy tài liệu nào đưa ra những thống kê như, bao nhiêu % đảng viên ko còn tin vào Marx, bao nhiêu đang là Robinson vì xa rời quần chúng...và một con số cực kì quan trọng, bao nhiêu vị trí chính quyền đảng đang độc quyền nắm giữ, CÓ KHẢ NĂNG tham nhũng.
Những con số ấy sẽ mở đường công chính cho mọi cuộc tử hình. Tâm phục khẩu phục. Thay vì đi rình mò màu sắc cái biển xe, cách chức tước thuộc cõi âm hay, buông ra những nhận định ngây ngô cảm tính, thả thính cho mạng xh thóa mạ.
Cách tế ông VHH cho truyền thông khiến tôi ko tin vào sự trong sáng lẫn hiệu quả tích cực của đợt phục hồi nhân phẩm đảng này.
Tôi chỉ nhìn thấy thời quật mồ ông cha đang tới, gần lắm.
6.
Nghị quyết hội nghị trung ương 4 đã SAI TOÀN DIỆN, cả lý luận khoa học lẫn thực tiễn.
Liệt kê tủn mủn như bà hàng xén mất trộm mấy chục tội lỗi của đảng viên, tựu trung quy kết nguyên nhân tha hoá về đạo đức do đv tự chuyển hoá về tư tuởng, không còn trung thành với Marxism.
Đảng chung tình hệt nhà ông gì ôm cốt vợ ngủ bao năm. Ở đây chính xác là thiếu mấy tháng đầy 87 năm.
Tự chuyển hóa là nhận thức bản năng của loài nguời. Gần một thế kỉ khăng khăng mình (tức đảng cs) duy nhất đúng là điều phản khoa học thứ nhất.
Đại bộ phận đv (chữ của NQ4) không còn tin vào chủ thuyết của đảng, giữa giáo dục lại 4 triệu nguời và nhận thức lại của nhóm cầm đầu, đảng đã chọn phương án bất khả thi. Phản khoa học thứ nhì.

CÒN TIẾP


NGƯỜI GIÀ...

Mình rất sợ những lời kêu gọi quyên góp cho văn nghệ sĩ già trên mặt báo. Ko phải vì sĩ diện cá nhân họ, mà vì nhân đó không ít nguời xúm lại chửi thằng ...nhà nước.
1. Khi Nhật Tuấn mất, cặp vc nhà văn kia "xúi" con ông ấy từ chối sự trợ giúp của hội nhà văn. Anh chị N.M.T đã khuyên cháu ko nên từ chối sự tử tế.
Đám tang đuợc HNV giúp rất chu đáo. Và chả khó gì hình dung gạch đá sau đó ông Hữu Thỉnh nhận đuợc, nếu cháu nghe lời xúi mang tính mưu đồ bé mọn kia.
P/s: anh N.M.T ra khỏi hội nv dễ cũng đã hơn 20 năm. Nhật Tuấn sinh thời chửi Hội quá bà mất gà.
2. Ông bà già mình đuợc bảo hiểm chi trả thuốc men rất tốt. Có loại khá đắt tiền.
Vị bác sĩ dán cái biển viết tay ngay thành cửa sổ: Tôi khám nguời già nên nói to không phải quát. Nghĩ bụng bác cứ quát cật lực cho em ăn theo. Tai còn thính mà ko quát cũng sức mấy vâng.
Công chúa Mémé tối qua bảo: tim mẹ vôi hóa 3 trên 4 độ, bác sĩ nghe nghe ở lưng sao phát hiện ra. Mình bắt gặp 2 quả anh chị hẹn hò qua alô, khi nào cấp kíu gặp nhau nhé.
Lương hưu đuợc phuờng mang tận nhà. Trả 5 ngàn đồng xăng dịch vụ cho cả hai cụ.
Sáng gặp ông bí thư chi bộ, gào tuớng lên: Bác ơi ba con không thấy đuờng, mấy tờ báo này để biếu nguời khác đuợc ko ạ?
Ông ấy quát lại: tiêu chuẩn của cụ ko cắt đuợc, con cứ giữ mà đọc.